Ngược về một
sáng mai xưa
Áo sương mỏnh
mảnh trăng thừa ngoài hiên
Bờ nghiêng vai gió bay mềm
Ru trăm năm vẫn bắt đền dở dang
Nhớ cầm mây dạo lang thang
Lúa thì con gái đòng vàng quê xanh
Tay thời gian níu chân anh
Ngược mơ đơn độc dỗ dành thuở xưa
Bâng khuâng tay với không mùa
Tình vơi hôm ấy giờ thừa truân chuyên
Môi mền nhấm nháp thuyền quyên
Để quên dấu ngọt lên miền nỗi đau
Chợt tình gọi nắng mưa mau
Phía xanh ký ức phía nhàu phù du
Cánh yêu sướt mướt trời thu
Tìm xưa lạc lối ngục tù trái tim
Tâm tư khép cửa im lìm
Neo bờ dĩ vàng đi tìm dấu xưa
Ngoài trời lang bạt gió mưa
Chia tay ngày ấy bây giờ còn đây
Bờ nghiêng vai gió bay mềm
Ru trăm năm vẫn bắt đền dở dang
Nhớ cầm mây dạo lang thang
Lúa thì con gái đòng vàng quê xanh
Tay thời gian níu chân anh
Ngược mơ đơn độc dỗ dành thuở xưa
Bâng khuâng tay với không mùa
Tình vơi hôm ấy giờ thừa truân chuyên
Môi mền nhấm nháp thuyền quyên
Để quên dấu ngọt lên miền nỗi đau
Chợt tình gọi nắng mưa mau
Phía xanh ký ức phía nhàu phù du
Cánh yêu sướt mướt trời thu
Tìm xưa lạc lối ngục tù trái tim
Tâm tư khép cửa im lìm
Neo bờ dĩ vàng đi tìm dấu xưa
Ngoài trời lang bạt gió mưa
Chia tay ngày ấy bây giờ còn đây
Tùng Minh 00:26 25 thg 9 2010
Trả lờiXóaTâm tư khép cửa im lìm
Neo bờ dĩ vàng đi tìm dấu xưa
Ngoài trời lang bạt gió mưa
Chia tay ngày ấy bây giờ còn đây
Hoa xuan 04:07 28 thg 9 2010
Trả lờiXóaAnh lại nhớ ngày xưa rồi hả, dĩa vãng bao giờ cũng đẹp, vì nó tồn tại nên bây giờ anh mới có vần thơ hay vậy