Chào mừng các bạn đến vời blog Quang Thái
http://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gifhttp://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gifhttp://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gif

LỜI MUỐN NÓI

Trang blog này mình lập cuối năm 2009 để chuyển các bài viết bên blog yahoo do bị đóng cửa vào 2010 ….............. Do Mình chuyển thủ công Copy và dán kể cả hình ảnh ..có ngày chuyển hàng chục bài ..và cũng copy một số bình luận ............... Nhưng sau này thì hình ảnh không giữ được thật buồn .. rồi sau đó tôi Chỉnh sửa lại tất cả các bài xoá hình ảnh không hiện và lấy lại ngày tháng ........ Mãi đến năm 2018 bắt đầu mới đăng bài và giao lưu bè bạn gần xa Xin Cáo Lõi ......./// ..Hà Nội ngày 15 tháng 7 năm 2022 QUANG THÁI

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

VÔ ĐỀ




VÔ ĐỀ 1

Em thì giầu thừa tiền tiêu không hết
Đứng cô đơn nhìn sóng biển hôn bờ
Muốn mua sóng còn em thành bờ cát
Sóng xa bờ còn em đứng bơ vơ

Sóng là sóng không thể là hàng hóa
còn tình yêu ư ? cũng vậy mà thôi
Em chấp nhận tiền không là gì cả
Và tình yêu vô giá ở trên đời

HÀNỘI
mùa đông năm kỷ sửu
 
 
Photobucket

VÔ ĐỀ 2


Vẫn biết mình không thể yêu nhau
Cứ vấn vương hoài người em gái ấy
Muốn quên đi nhưng lòng vẫn vậy
Đêm mưa buồn nỗi nhớ cứ dài thêm

Muôn thuở đời nói đến chữ duyên
Vẫn có chữ duyên ta không lường được
Sợi tơ hồng hóa thành dây buộc
Dậu cúc tần chấp nhận lẽ tự nhiên

Mà có gì đâu chỉ mới thân quen
Tim nổi loạn đầu ta không cản được
Giờ rảnh rỗi tranh thủ thôi vào cuộc
Rồi một mình dạo phím thầm yêu

 

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

NGUỒN LỆ CHÂU




Lời muốn nói : sống trong không khí ồn ào của Đô thị và
cạnh tranh của thương trường......thật mệt..nên những lúc
Rảnh rỗi tôi thừờng tìm đến Thơ ..........vào tháng 10-09
Tôi có gởi bài đăng trên Thi San của CLB Thơ VN-Bài
có tiêu đề " Em ơi...ĐỪNG CHẾT" Sau khi đăng xong
Tôi có nhận được một số cuộc gọi Điện thoại đến chia sẻ
Trong đó có một cuộc với giọng nữ buồn ......nói chuyên
một hồi cô ấy kể rằng :...cô cũng đang muốn chết... ....vì
Chồng cô mất cách đây 3 năm...rồi cách đây một năm cậu
Con trai duy nhất cũng bỏ đi theo cha....chơ vơ một mình
Cô chỉ muốn chết...Đột xuất quá tôi chẳng biết nói sao...
Hỏi cô..cô chỉ nói trong tiếng nấc...rồi cô nói tên và bài
cùng địa chỉ trên Thi san đó...Tôi tìm đến ..nhìn hình cô
Địa chỉ..số đ/t của cô...Làm tôi cũng day dứt lương tâm
Và tôi viết bài sau đây gởi đến cô :.....

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2009

NGÀY ẤY VÀ EM










CHÀO MỪNG NGÀY 22-12- THÀNH LẬP QĐND-VM

Vậy là chiến tranh đã kết thúc-Non sông đã liền một giải
Những người lính năm xưa..đã hoàn thành nhiệm vụ......
nhiều người đã gặp lại người thân ,gia đinh,vợ con...còn
Riêng tôi thì thật là vô sản chưa vợ..không nhà cửa..gia
đình mỗi người một nơi và có tổ ấm riêng..cha tôi thì đã
đi xa mà tôi không có nhà để tiễn đưa...mẹ thì thay đổi ở
với mỗi con một thời gian..Nhưng như vậy cũng đã hạnh
phúc lắm rồi...Đồng đội của ..nhiều lắm họ đã nằm xuống
Ở một nơi nào đó trên chiến trường không có ngày này
...hội ngộ.. Tôi lại nghĩ đến..và đi tìm ..những người bạn
gái một thời ..đã làm rung động trái tim tôi.......................

MỘT THỜI VÀ EM
Sim giờ vẫn tím đồi xưa
Tình em năm cũ dệt trưa đan chiều
Mùa sim biền biệt màu yêu
Trí người chinh chiến nâng niu quê nhà
Quan hà trắng rượu tình xa
Chiến y xanh thẫm-Sơn hà và em
Gian nan gỡ mối tay mềm
Vụt bay cánh mộng ra thềm miên ân
Cho nhau huyền cảm thiên thần
Đến thăm thẳm mắt đã gần mười hai
Cách nhau lữ thứ chương dài
Sân nhà-một rượu-Một người-và xưa
Nhớ em qua cốc rượu vừa...
Hắt ra khoảng vắng sân mưa gợi buồn
Hưu hưu gợn sóng vào hồn
Tháng năm còn giữ nụ hôn,nét cười
Mưa chiều quê hắt sang tôi
Tôi cùng sim tím một thời và em

Thuần Mỹ-Ba vì-HàNội
Tháng 8 năm 1976

Photobucket
TÔI TÌM
Lật chiều tìm vạt áo xưa
Thương mình cái thuở đón đưa vụng về
Ngược mơ tìm dấu chân quê
Trắng đêm ta chỉ-Câu thề bỏ quên
Mạnh tay chia nửa trời mềm
Đỡ lên hụt hẫng lạc đêm miên hành
Kéo ngày lấp mộng không thành
Cưu mang tiếng sáo dỗ dành biệt ly
Chân quen vạn nẻo kinh kỳ
Mắt còn lạ lẫm những gì khác em
Rượu giờ vàng,Với trăng đêm
Uống cho mở lối về em-tôi tìm

Ấp Mỹ trinh-Xã Mỹ thiệnHUYỆN CÁI BÈ-TỈNH TIỀN GIANG
Tháng 10 - 1975

Photobucket


Thứ Năm, 17 tháng 12, 2009

VƯỢT TRƯỜNG SƠN




Vậy là sau 22 tháng Đơn vị tập luyện và kết hợp làm nhiêm vụ
Phòng không dọc tuyến đường Sắt HàNôi-Lạng Sơn trên các ga
Voi Xô-Phú Vị-Bắc Lệ-Song hóa rồi Cầu Đuống...Thời gian này
Tôi được phân công làm nhiệm Vụ Quản lý của tiểu đoàn rồi
Tài vụ Tiểu đoàn(Đúng với nghề Kế toán của mình đã học)
Tết năm 1966 Tất cả tiểu đoàn nghỉ phép tạm biệt gia đình để
Đi chiến trường B ...có tên là S9 (S9 mà tất cả mọi người chẳng
biết là ở đâu...chỉ đoán là B dài...) Khí thế hào hùng chưa từng
có trong toàn đơn vị... Và đêm 17-02-1967 cả Tiểu Đoàn hơn
400 quân không ồn ào lên tầu trên sân ga Phổ Yên-Thái nguyên
Rồi cũng lặng lẽ qua HàNội...và thẳng tiến về phía Nam...........
Sau 1 ngày 2 đêm trên tầu khoảng 3 giờ sáng thì dừng ở 1 ga
thuộc tỉnh Quảng Bình mà chúng tôi cũng chẳng biết là ga nào
...Trời tối đen như mực chúng tôi lại im lặng hành quân bộ.......
đi quanh co trên các bờ ruộng ...người sau nhìn người trước chỉ
thấy màu xanh của miếng lân tinh ghim ở sau mũ để giữ khoảng
cách...đến 5 giờ sáng thì cả tiểu đoàn đã tập kết đầy đủ ở 1 xã
Thế là từ đây ...ngày đi đêm nghỉ...khi vào rừng thì ngày nghỉ đêm
đi...Trạm nọ cách trạm kia chỉ tính bằng giờ ( từ 7 đến 8 giờ hành
quân) Chúng tôi thì gọi là trạm còn trạm thì gọi là bãi khách cứ như
vậy ...ngày nọ nối tiếp ngày kia...1 tuần được nghỉ 2 ngày ..............
không ai có thể nhớ được là đã qua bao nhiêu trạm...Và Tất cả đã
đựơc các nhà văn,nhà báo và các phương tiện TT loan tải nên tôi
Không muốn nhắc lại...chỉ biết rằng những người lính vượt TS năm
đó có tôi : người lính..người may mắn được sinh ra trong thế hệ HCM

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2009

BÀI THƠ NGÀY NHẬP NGŨ





Chỉ còn một tuần nữa là đến ngày 22-12 / Ngày Quốc phòng 
toàn dân-Ngày thành lập QĐND-VN .  
Đã từng phục vụ trong quân đôi nhiều năm và có đến 18 năm
liên tục tại chiến trường B - K ... Vâng đó là những năm tháng 
không thể nào quên...chẳng bút giấy nào ghi chép hết được.....
Và hơn nữa tất cả các kênh thông tin dều đã đăng tải ...Riêng bản
thân tôi ... Vốn không thích nói đến thành tích .. hoặc các gương
Anh dũng .. anh hùng...Nên tôi có vài entry chủ yếu là nói về
chuyện đời thường .. muốn nói trong dịp này.....


TÂM TƯ
(Viết trước ngày nhập ngũ)

Gió mùa đông bắc thổi về
Giờ này tôi thấy tái tê lạnh lùng
Lá xoan vàng,rụng ngoài sân
Giàn hoa ván tím bần thần nhớ ai


Bữa nay thức với đêm dài
Bạn bè xum họp ngày mai xa rồi

Mỗi đứa chắc mỗi phương trời
Biết còn hội ngộ trên đời nữa không?


Lập nghiệp đã được sáu năm
Nay lại phải rẽ mà lòng chơi vơi
Chênh vênh ghềnh thác đường đời
Ai đâu đã học chữ bơi thế nào


Căm thù giặc Mỹ dâng trào
Leo thang gây cảnh binh đao khắp miền
Gái trai ai được ngồi yên
Năm qua,tháng tới đến phiên mình rồi









Chiến tranh đâu phải chuyện chơi
Thôi thì phó mặc số trời rủi may
Tâm tư đâu dễ dãi bày
Dấu vào tâm khảm ắp đầy buồn thương


Phía trước chỉ một con đường
Mọi người thế cả biết nhừng cho ai
Dù rằng chẳng có ngày mai
Lên đường khỏi hổ chí trai tang bồng


Phố Nhông - Ba Vì - Sơn Tây (cũ)
ngày 12-04-1965 

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

TIỄN ĐƯA


 

Nhớ mãi trong lòng một bữa kia ! 
   
Đưa người bạn quý bước ra về    
  
Khi không mưa đổ buồn da diết   
   
Chuyện vãng chưa tàn đã biệt ly 
.  

  Tiễn bước người đi Tay nắm tay 
     

Bồi hồi xao xuyến phút giây này
     

Ngoài trời mưa gió thêm rầu rĩ   
    

Thương cảm đem về khóe mắt cay
.
..

Em nhé ! gác qua những chuyện đời

Vui lên đừng để nỗi buồn khơi    
     
Ưu tư cho lắm tàn nhan sắc        
      
Chia sớt với ta cũng có trời         

.     

Quãng vắng đường xa chưa tới đâu

Sao em vướng bận mãi lo âu        
  
Cười ! mà nét mặt đầy tư lự   
        
Đôi má vẫn còn mấy hạt châu        

Mấy ngón tay gầy kết nối duyên  

Bên nhau san sẻ mối ưu phiền     

Cuộc đời có quá nhiều bi lụy         

Lắm lúc lòng người cũng đảo điên

Tiếc rẻ ! tâm tình mới mấy câu      

Bàn tay đan , muốn nắm cho lâu  

Thời gian lanh lẹ trôi từng khắc   

Bên đó bên này ai cũng đău        

Đầu Đông năm Kỷ Sửu

 


Photobucket

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

NGUYỄN HUỆ & NGUYỄN ÁNH


SỬ LIỆU VỀ NGUYỄN HUỆ VÀ NGUYỄN ÁNH


Lịch sử bao giờ cũng ở số nhiều.
Vì thế có thứ lịch sử của kẻ cai trị, kẻ cầm quyền và nhất là thứ sử của kẻ cầm bút mà đôi khi họ chỉ là thứ cung văn. Trong khi đó, lịch sử lại chỉ có thể xảy ra duy nhất một lần.
Phần còn lại của lịch sử được viết đi, viết lại nhiều lần tùy theo mỗi người và tuy theo mỗi thời kỳ.
Trong lịch sử Việt Nam có hai nhân vật lịch sử cách đây hơn 200 năm, người này người kia đã làm nên vận mệnh lịch sử Đại Việt là Tây Sơn Nguyễn Huệ và Nguyễn Ánh Gia Long. Vóc dáng và sự nghiệp của họ đã được huyền thoại hóa, được vinh danh hoặc đã bị bôi nhọ và bị người đời nguyền rủa tùy theo ngòi bút của các người viết sử.
Vấn đề ở đây là có một thứ lịch sử của những nhân vật lịch sử hay là thứ lịch sử của những người viết sử? Muốn nhìn lại chân diện những nhận vật lịch sử này quả thực không dễ. Một phần phải xóa đi những lớp bụi thời gian đã đóng rêu, đóng mốc đến mọc rễ trên họ. Một phần phải bỏ đi những định kiến đã ăn sâu vào tiềm thức mỗi người như một thứ chân lý, sự thật hiển nhiên,.
Đó là hai công việc đồng thời phải làm. Chẳng những phải xóa bỏ thần tượng trong sách vở, xóa bỏ những đám mây mù tài liệu và hơn tất cả, xóa bỏ thần tượng trong đầu mỗi người mà công việc ấy gần như thể là một công việc tẩy não.Và nhiệm vụ của sử học không thể câu nệ chỉ căn cứ vào sự đồng tình ít hay nhiều của người đời rồi cứ thế trôi theo. Bài viết này mong trả lại được công đạo cho sự thật và một cách gián tiếp giải trừ một số huyền thoại về Tây Sơn Nguyễn Huệ và trả lại công đạo cho Nguyễn Ánh dựa trên một số công trình của các nhà nghiên cứu chuyên ngành về sử.Người viết cùng lắm chỉ làm công việc thông tin qua những kiến thức sử của các vị chuyên ngành viết sử.
1. Có sự chênh lệnh quá đáng về số lượng tài liệu viết về Tây Sơn
Người viết nhận thấy có một sự thuận lợi rõ ràng về số lượng tài liệu viết về Tây Sơn và sự bất lợi vì quá ít tài liệu viết về phía Nguyễn Ánh. Số lượng chênh lệch về tài liệu có một ý nghĩa gì? Phải chăng những người viết sử chạy theo số đông như về hùa? Hay viết với nhiều cảm tính?
Động cơ nào đã thúc đẩy họ viết như thế?
Hiểu được những động cơ thúc đẩy họ viết là hiểu được một phần sự thật. Chẳng hạn cộng sản Hà Nội trước đây đã hết lời ca tụng Tây Sơn nhằm lợi dụng Tây Sơn. Nhưng phía các nhà viết sử Việt Nam Cộng Hoà trước 1975 thì do động cơ nào?
Tay Son Soldier

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

LO XA

LO  XA

Không mấy thích anh ngồi viết thơ
Khuya rồi thức mãi với suy tư
Mặc cho lạnh lẽo trời đông giá
Nằm mà khó ngủ cứ đợi chờ

Anh viết về ai lạ hay quen
Nồng nàn hơi rựơu đượm hơi men
Lời thơ chan chứa lời âu yếm
Em đọc mà lòng cảm thấy ghen

Hạnh phúc đời em chỉ có anh
Đôi khi em nghĩ nó mong manh
Bởi vì trăng gió về ngoài cửa
Quyến rũ anh ra để tỏ tình

Thuở trước lòng son chưa biết sầu
Sao nay tư lự chuyện không đâu
Âu lo hồi hộp băn khoăn quá
Như có chuyện gì đang dấu nhau
 

Mỗi lúc anh buồn hay viết thơ
Lại toàn ân ái thật nghi ngờ
Sợ rằng đắm đuối rồi xao lãng
Quên cả tình em.. hoặc hững hờ

Tự nhủ lòng em đó chỉ là
Giận hờn khoảnh khắc nên lo xa
Gió trăng nào biết gì thương nhớ
Vì quá yêu nhau em nghĩ mà

đầu đông kỷ sửu



Thứ Tư, 2 tháng 12, 2009

VỌNG HUẾ XƯA

VỌNG HUẾ XƯA 

Lành lạnh heo may tím rợp trời
Bồi hồi khóe mắt ngấn sương rơi
Bâng khuâng ngồi ngắm hồn thiên úa
Rải rác quanh đây thu rụng rời 

Ai đến Hoài giang mong cậy nhờ
Chuyển dùm ta với mảnh hương thơ
Bao năm ly biệt không tin tức
Cả bóng tình nương cũng lặng lờ

Tình ơi ! còn đó hay về đâu
Phố cổ rêu phong vọng thủy sầu
Lữ khách dặm ngàn còn lận đận
Tâm tư bỗng dậy nỗi thương châu

Gửi tới mắt nhung vạn nụ hồng
Hương duồng cánh gió vào hư không
Tình nồng sưởi ấm làn môi lạnh
Vơi bớt đời buồn tựa tiết đông

Thu đã về đây rụng trước thềm
Nỗi sầu da diết rải đêm đêm
Ngoài kia trường lệ giờ còn khóc
Hay đã đổi thay tiếng ngọt mềm

mùa thu năm kỷ sửu




Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

EM ƠI ĐỪNG CHẾT

 

EM ƠI ĐỪNG CHẾT

( Tăng Trần thị Kim Liên- Sơn Tây

Khoan đã em ơi chớ vội vàng
Buồn gì mà chối cảnh trần gian
Xung quanh tất cả đang cần đấy
Chầm chậm rồi đi chửa muộn màng

Dẫu biết lòng người khó bước qua
Lúc đang còn trẻ hoặc khi già
Có ai thoát khỏi vòng còn mất
Để lại trên đời nỗi xót xa

Tưởng tượng ngày mai em bỏ đi
Chồng con ủ rũ khóc li bì
Họ hàng thân thích đău thương tiếc
Thêm cả trời buồn tím biệt ly

Hôm ấy hình như mưa gió bay
Bốn bề im lặng phủ "Sơn Tây"
Chỉ nghe tiếng khóc xa muôn dặm
Ai oán sụt sùi khắp đó đây

Họ đặt em vào cỗ áo quan
Gọi hồn...chín vía rợn không gian
Hồn mai lặng lẽ nằm im lặng
Một mình gối chiếc chẳng chăn màn

Quyến thuộc ngậm ngùi khoác áo thô
Trên đầu quấn vội chiếc khăn thô
Mọi người đến viếng tràn dău sót
Sắp sửa đưa em xuống nấm mồ

Trong nhà tang lễ thật nghiêm trang
Khói hương nghi ngút đỏ nhang đèn
Một dòng chữ nổi ngay ở giữa
"Vô cùng thương tiếc Họ...Tên...em"

Linh vị đầu tiên chữ cố "người"
Viết trên tờ giấy thắm hồng tươi
Lùa hương khói quyện vờn hoa trái
Di ảnh vô tư mỉn miệng cười

Kèn trống nỉ non chán nản buồn
Vòng hoa rũ rượi lá tàn buông
Tràng phan gió lộng dường rung cảm
Lá triệu phất phơ cũng lệ tuô
 

Những tiếng chao ôi than thở đầy
Cúi đầu tay chắp vái hồn đây
Biết bao đôi mắt tuôn trào lệ
Chẳng có buồn đâu hơn cảnh này

Một sáng trời hờn mây nước chan
Đoàn người nối tiếp bước hai hàng
Theo sau xe chở quan tài ấy
Đưa tiễn em về phía nghĩa trang
 

Họ đặt em vào lòng huyệt sâu
Mọi người rải đất đắp u sầu
Tây phương cực lạc em yên nghỉ
Vậy là từ giã cuộc bể dâu

Mấy đứa con côi nấc nghẹn lời
Từ đây bặt tiếng mẹ hiền ơi !
Chồng em chắc hẳn buồn chán lắm
Bởi thiếu bóng em trên cõi đời

Chắu nội mới sinh chẳng biết bà
Té ra bà đã hóa thành ma
Chập chững tập đi bà đâu dắt
Bập bẹ ai đâu để " Pà Pà "

Từ đây đâu còn tiếng gọi anh !
Bao nhiêu huyết lệ bấy nhiêu tình
Về già bóng xế đời hưu quạnh
Lủi thủi áo cơm có một mình

Là thế từ nay vĩnh biệt rồi 
Âm dương hai ngả đã chia phôi
Cõi trần Phu tế sầu thiên cổ

Nhớ vợ đành ru giấc mộng thôi

Nhung nhớ vài năm cũng nguôi dần
Chén sầu ly biệt cạn tình ân
Còn chăng kỷ niệm xen hòai ức
Vương vấn nhang đèn nghĩa thế nhân
 

Ở mãi phương xa có một người
Chỉ là kết nghĩa với em thôi
Nhưng khi nghe được dòng hung tín
Đã viết bài thơ tế giữa trời

Đău sót lòng anh tê tái lòng
Tặng em câu đối vái hư không
"Cao sơn Lãnh nguyệt nhân hà tại
Khoát hải thê phong thống tận cùng"

Chung thất anh ra viếng mộ phần
Hương lòng điếu nguyện Nghĩa thương thân

"Xe mây bóng hạc về Tây tịch
Lưu thủy đào nguyên cách cõi trần"
 

Nói vậy chứ em vẫn sống còn
Chắc đời trường thọ sánh bằng non

Tám mươi năm lẻ và hơn thế
Hạnh phúc bên chồng với chắu con

Cao sơn : Núi cao

Lãnh nguyệt : Trăng lạnh
Nhân hà tại : Người ở đâu
Khoát hải : Biển rộng
Thê phong : Gió rét
Thống tận cùng : Rất  Đău khổ 

 

 

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2009

TÌNH Ư ? SAO NAN GIẢI





TÌNH SAO NAN GIẢI
 
Vẫn biết thế ! yêu là bài toán khó
Nào mấy ai lý giải được cho ra
Khi đã yêu đâu nghĩ chuyện gần xa
Vì thương nhớ nghĩa là không con số
 
Đang vui vẻ bỗng dưng mang sầu khổ
Lòng bồn chồn chẳng biết cớ vì sao
Không bệnh tình mà cảm thấy như đau
luôn hồi hộp dập dồn nơi vùng ngực
 
Cao xanh hỡi ! Yêu là hư hay thực
Xinh như hoa vần điệu đẹp hơn thơ
Góp viễn vọng về lại để mộng mơ
Một cảm giác tuyệt vời rung trí nhớ
 
Yêu là thế, cộng trừ nhân quá khó
Trong thế gian biết có chỗ nào đây
Tìm cho ra  người thợ hoặc ông thầy
Nhờ giải mã chứng minh con toán khó
 
Tình rộng lớn mà lòng thì quá nhỏ
Trí tầm thường thì biết giải làm sao
Đi tìm hoài mà chẳng ngại nỗi tổn hao
Lời huyền bí còn cao hơn châu bắu
 
Ai hiểu được xin giùm lời mách bảo
Khi yêu rồi vương vấn phải làm sao
Để vơi đi nhung nhớ lẫn thương đau
Mà gối chiếc đêm dài luôn lẻ số
 
Họa bài
"BÀI TOÁN KHÓ"
(đăng để tham khảo sau đây)

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2009

KHÁT KHAO




KHÁT KHAO
Giờ này bên nớ ngủ chưa?
Hay là thao thức canh khuya nhớ người...
La ngà nước mãi chảy xuôi
Thuyền loan thì vẫn xa nơi bến tình
Xin đừng lỡ nhịp lặng thinh
Để ta cùng xuống song hành êm trôi
Sẻ san bớt chút đơn côi
Chung thuyền chung bến nhẹ vơi nỗi buồn
Ta về vui với xóm thôn
Chung tay gỡ mối tơ vương căng chùng
Ngại chi mỏi gối chân chồn
Gộp chung hai nửa tâm hồn tương tư
Cô đơn ! lời cuối tạ từ ...
Khát khao...ước vọng ... mong chờ đâu xa

Quang Thái 

HỌA BÀI "QUÁN MƯA"và sau đây là bài quán mưa

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

THỨ LỖI CHO ANH





THỨ LỖI CHO ANH
Chiều thả bộ lang thang trên đường phố
Lòng bồn chồn lại chợt nhớ đến em
Kỷ niệm xưa lại dồn nén con tim
Dáng người cũ vẫn bước trên bờ cát
Bản tình ca mà em thường vẫn hát
Nay còn đâu mà nó đã lùi xa
Em yêu ơi ! vậy là đã lỡ đà
Chẳng thể quên đâu mà anh luôn nhớ
Hai trái tim không còn chung nhịp thở
Chỉ còn là kỷ niệm của xa xưa
Cây hồng kia đã bị lỡ một mùa
Thứ lỗi cho anh-xin em tất cả
HỌA BÀI
"DẤU CHÂN BUỒN TRÊN CÁT"
(Dưới đây)

Lời muốn nói : sau khi họa xong tôi đã gửi bằng bưu điện đến
địa chỉ đã cho . và chỉ vài ngày sau tôi cũng nhận được điên của
cô ấy .. vâng tôi lại nhận được 1 lời cám ơn ...tốt đẹp...............
Tôi cũng chỉ cần có vậy... sau khi thấy không gây phiền phức cho
em .. tôi lại họa tiếp 1 bài khác và giử cho em ..
(Sau đây là bài DẤU CHÂN BUỒN TRÊN CÁT của em)


Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

ƯỚC MƠ




ƯỚC MƠ

Đông về giá buốt hàng đêm
Mà chưa ủ được cho em ấm nồng
Cách nhau giữa khoảng thu không
Gió hưu hưu thổi đèn chông gợi buồn

Đêm dài từng hạt mưa buông
Gió đưa nước tạt nhỏ luồn qua song
Nao nao bao nỗi hoài mong
Làm sao kết được một vòng tơ vương

Biết ai mà gởi nhớ thương
Nỗi lòng lữ khách tha phương võ vàng
Nhìn ra khắp nẻo không gian
Cô liêu chiếc bóng ngỡ ngàng trước sau

Bên đèn thức trắng canh thâu
Thinh không lặng lẽ thêm rầu lòng ai!
Ước gì có một ngày mai
Xua đi tê tái tròn hai mặn nồng

Quang Thái 

HỌA BÀI ĐÊM ĐÔNG
Dưới đây 

ĐÊM ĐÔNG

Đìu hưu giấc ngủ trong đêm
Tay anh âu yếm ru thêm giấc nồng
Trở mình tỉnh dậy ! ồ không
Quờ tay chạm phải mênh mông nỗi buồn

Ngoài trời lơ lửng trăng buông
Hờn cơn gió lạnh khẽ luồn qua song
Bồi hồi bao nỗi nhớ mong
Em mang buồn để trong lòng vấn vương

Bến tình mải miết buồn thương
Thuyền tình rẽ sóng sông tương trăng vàng
Nào ai lứu được thời gian
Mối tình thêm đượm ngập tràn mai sau

Lòng buồn thức suốt canh thâu
Bóng ai đụng xuống nỗi sầu riêng ai
Mặn nồng sực tỉnh giấc mai
Đêm đông lẻ bóng tàn phai giấc nồng
 

LÊ THỊ MAI THANH
Số...Khu phố 3 TT Đình văn
Lâm hà - Lâm đồng




Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2009

HỎI LÒNG

ap_20100609061008495_500_03

Mưa gió sầu đông rất lạnh lùng
Giường loan rộng rãi chẳng ai chung
Bao đêm trống trải nằm thao thức
L... hả : sao em chẳng lấy chồng


Em có bao giờ nghĩ đến không?
Cuộc đời còn lại tựa mùa đông
Chiếu chăn ủ ấm ngoài da thịt
Có thấm vào nơi tận cõi lòng


Những lúc mưa rơi đứng một mình
Nhìn quanh nhà cửa trống vắng tanh
Ưu tư tràn ngập như dòng lũ
Biết ngỏ cùng ai những sự tình


Đã có khi nào em thở than
Gió thu hưu hắt lạnh chăn màn
Đưa tay kéo áo che làn gió
Gió vướng tóc vương rối ngỡ ngàng


Rồi có khi nào em nhớ thương
Cô liêu hoang lạnh xuống đêm trường
Bổng nhiên khách lạ từ đâu đến
Đem lại cho em mớ vẩn vương


Hay có lúc nào lòng gợn đau
Bao nhiêu nước mắt rử
a u sầu
Cạn dòng dư lệ hồn tê tái
Mong có một người an ủi nhau


Khép kín hồ thu cố kéo dài
Nhưng lòng chưa dứt nợ trần ai
Bổng nhiên có kẻ mang lưu luyến
Chẳng lẽ chăn đơn quạnh quẽ hoài

Lời Muốn nói : tôi có người bạn cùng thời quân ngũ hiện cuới vợ và định cư ở ngã ba xã Long trung-Cai lậy-Tiền giang...có 1 cô em gái mà tôi biết ...cô ta theo học trường Sư phạm tại TP-HCM...Ra trường được phân về Tây nguyên công tác..Gắn bó với núi rừng 1 thời gian dài...Vậy là lỡ 1 đời con gái...Hiện cô đã được về quê hương (Quỳnh lưu-Nghệ an)và làm hiệu trưởng 1 trường ... và vẫn thế ...thi thoảng tôi cũng gặp cô... nên tôi viết tặng cô bài thơ này...cô vẫn cười...và bảo...chắc là số phận anh à ...Ôi ! thật buồn...

BÀI ĐĂNG BÊN 360PLUS NGÀY 13-11-2009

(Chuyển một số ít comment qua đây)

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

MƯA TẬN NƠI EM...




Mưa ở tận nơi em xa tít tắp
Mà nơi anh nước tạt hắt vào tim

Em buồn ư ? lòng dạ chẳng thể yên

Mưa chưa đủ ! em còn thêm nước mắt

Mặc dầu biết em không cần tiếp sức
Chẳng hiểu sao anh cứ mãi nghĩ suy

Đêm trống vắng cõi lòng cứ vân vi

Nơi xa ấy có một người buồn lắm

Tình là thế ! em ơi đừng lo lắng
Tư lự nhiều chẳng giúp ích gì đâu

Đừng rải thêm những trận nữa mưa ngâu

Tệ hơn cả tình Ngưu lang - chúc nữ

Sáo đã sang sông làm sao mà cố giữ
Tuột khỏi tay rồi lần nữa làm chi

Chẳng lẽ trên đời không còn lối em đi

Vui lên nhé để rồi còn đi tiếp


BÀI ĐĂNG BÊN 360PLUS 12-11-2009
(cóp một số coment sang)

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2009

NỬA




Mỗi bên một nửa mảnh tình
Nửa vầng trăng khuyết nửa mình đơn côi
Nửa đời gối chiếc lẻ loi
Nửa căn phòng lạnh để rồi nhớ thương
Nửa đêm thức trắng canh trường
Nửa ngày ngồi ngắm tóc sương mơ màng
Sầu riêng nửa mối lỡ làng
Nửa đầu tóc điểm thu sang buồn lòng
Sa chân nửa bước giữa dòng
Nửa bờ môi nhạt,nửa vòng tay thưa
Nửa trời trong nắng ngoài mưa
tương tư lệ nửa làm mờ đôi my
Nửa tháng chẳng thấy tin gì
Có đêm nửa tỉnh ,nửa mê vơi đầy
Nửa kia có biết nửa này
Cả hai khúc nửa rồi đây thế nào

Lời muốn nói : Trong số những bạn bè mà tôi biết có những người lỡ làng duyên phận họ là những người cô đơn,họ cũng muốn đi tìm một nửa của mình...Vâng tôi viết về họ đó

Photobucket

BÀI ĐĂNG BÊN 360PUS 12-11-2009
(Chỉ cóp sang một số lời bình)

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

NGẮM DUNG NHAN






Anh muốn nhìn em lúc sớm mai
Đang khi trang điểm mảnh hình hài
Hay trong phòng vắng ngồi xe tóc
Gió lọt qua tường lùa bả vai
 
Anh thích nhìn em đứng một mình
Dưới giàn hoa giấy bóng lung linh
Toàn thân em khoác vòng tơ lụa
Cợt ánh hằng nga xuống tỏ tình
 
Rất thích em ngồi kể chuyện vui
Để nhìn ánh mắt với làn môi
Mà trời ban tặng cho nhân thế
Vóc dáng mỹ nhân đẹp tuyệt vời
 
Hãy tránh xa ra đừng lại đây
Da em như cả biển dầu đầy
Lòng anh hừng hực như Mồi lửa
Xích lại gần nhau sẽ cháy ngay
 
Cảm giác bùng lên ngọn ái ân
Men tình say tỉnh dậy muôn phần
Mùi hương da thịt làm ngây ngất
Anh sợ nỗi lòng bảo khó vâng
 
Đừng đến gần anh hãy nhớ nha !
Đừng cho đụng chạm đến làn da
Mùi thơn quyến rũ truyền qua mắu
Rất ngại lòng anh nẩy ý tà
 
Anh muốn hồn em mãi ghé vào
Trong từng giấc ngủ có chiêm bao
Để anh được ngắm từng chi tiết
Mới viết lời thơ ý ngọt ngào
 
 
1e9c4c9619128a3df5e8433.gif image by khoathai

đăng bên 360plus nhà 5-11-2009

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2009

NGẮM HẰNG NGA



 
bai tục họa :               Ngắm Hằng nga                                   .
(Họa bài vịnh tranh tố nữ của Hồ xuân Hương)
 
 
        Đáy nước trăng khoe lộ hết mình
     Trên tròn dưới méo thật là xinh
  Lẳng lơ ẩn hiện vờn mây bạc
          Trần trụi phô bầy quyện nước xanh
               Ngẩng mặt nhìn lên quần chẳng mảnh
                  Nghiêng đầu liếc xuống áo không manh
         Ai kia ! chớ nghịch cho văng nước
     Để vậy mà xem mới thấm tình

Khoát Hải
 
 
 
  Bài xướng :               Vịnh tranh Tố nữ            .          
 
Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình
Chị cũng xinh,mà em cũng xinh
Đôi lứa như in tờ giấy trắng
Ngàn năm còn mãi cái xuân xanh
Xiếu mai chi dám tình trăng gió
Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh
Còn thú vui kia sao không vẽ
Trách người thợ vẽ khéo vô tình
 
Tác giả
HỒ XUÂN HƯƠNG
 
X
X               X
 
 
Bài họa  :           XEM TRANH TỐ NỮ                        .
 
Vắng vợ xem tranh có một mình
Càng nhìn càng ngắm lại càng xinh
Phấn son tô điểm vành môi đỏ
Xiêm áo trang hoàng , cặp mắt xanh
Sao chỉ đứng yên không động cựa
Cho người thưởng thúc cái mong manh
Chỗ vui,chỗ đẹp thì che dấu
Hay sợ người xem đề nảy tình
 
Tác giả
ĐỖ VĂN THÀNH
94 tuổi-CLB thơ Hoa Đại thụ
Phường ô chợ dùa-Đống đa-HàNội
 
 
 
       
       


    

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2009

MỘT THỜI YÊU THƯƠNG


ap_20091008113226174.jpg image by khoathai
 
Yêu nhău thuở áo "Trắng tinh "
Chuyện đời chưa vướng,chuyện tình ngây thơ
Biết bao Kỷ niệm mộng mơ
Sông Đà,Núi Tản,bãi Ngô Nương đồi
 
"Lúc gần chẳng nói lên lời
khi xa lòng dạ bồi hồi nhớ nhung"
Mong ngày pháo nổ rượu hồng
Chờ ngày đoàn tụ mặn nồng bên nhau
 
Thế rồi tình chẳng đươc lâu
Người ra hỏa tuyến,người sầu biệt ly
Từ đây kẻ ở người đi
"Trắng tinh" gửi lại nguyên si hẹn chờ
 
Nào ai học được chữ ngờ
Mười năm chinh chiến bây giờ về đây
Tản viên vẫn đứng đợi mây
Đà giang đò chẳng hẹn ngày Vu quy
 
Tuổi xuân con gái có thì
Nàng phải đi trước! Trách gì cho cam
Dư âm chiến thắng còn vang
Riêng mình lỡ dở,nát tan cõi lòng
 
Thôi thì như thế là xong
Cuộc đời sắc sắc không không là thường
Tơ lòng còn mãi vấn vương
Dấu vào kỷ niệm yêu thương một thời
 
x x x xx
 
Chiến tranh thù hận qua rồi
Giang sơn toàn vẹn đời đời bền lâu
Mong cho dân nước mạnh giàu
Sánh vai bè bạn năm châu khải hoàn
 
Mùa xuân năm 1976
 
Lời muốn nói : Dời ghế giảng đường mình được phân công về công tác ở vùng miền núi bán sơn địa là huyện Bất bạt thuộc tỉnh Sơn tây(nay là huyên Ba vì Hà nội) Noi đây mình đã yêu một cô "Sơn nữ" còn đang cắp sách tới trường...rồi mình vào quân ngũ...đi B dài...Ngày chia tay thì  :   anh đi giải phóng nước non
                                                   Tuổi xuân em đợi,lòng son em chờ
Sau 10 năm chinh chiến và kỳ nghỉ phép đầu tiên năm 1976- mình đi tìm nàng thì nàng :  Đã sang ngang...Với một người mà sau nay là Trưởng phòng giao dục.. Qua hỏi thăm bạn bè thì nàng thường nhắc và nhớ đến mình..nhiều,nhiều lắm..và rất muốn gặp mình...nhưng mình thì lại sợ biết đâu sự gặp gỡ đó lại mang tai họa đến với nàng..nên không dám....và trên đây là trích của bài thơ viết từ những năm tháng đó
 
 
Photobucket

ĐĂNG BÊN 36OPUS 3-11-2009