Em thì giầu thừa tiền tiêu không hết
Đứng cô đơn nhìn sóng biển hôn bờ
Muốn mua sóng còn em thành bờ cát
Sóng xa bờ còn em đứng bơ vơ
Sóng là sóng không thể là hàng hóa
còn tình yêu ư ? cũng vậy mà thôi
Em chấp nhận tiền không là gì cả
Và tình yêu vô giá ở trên đời
mùa đông năm kỷ sửu
VÔ ĐỀ 2
Vẫn biết mình không thể yêu nhau
Cứ vấn vương hoài người em gái ấy
Muốn quên đi nhưng lòng vẫn vậy
Đêm mưa buồn nỗi nhớ cứ dài thêm
Muôn thuở đời nói đến chữ duyên
Vẫn có chữ duyên ta không lường được
Sợi tơ hồng hóa thành dây buộc
Dậu cúc tần chấp nhận lẽ tự nhiên
Mà có gì đâu chỉ mới thân quen
Tim nổi loạn đầu ta không cản được
Giờ rảnh rỗi tranh thủ thôi vào cuộc
Rồi một mình dạo phím thầm yêu