CÒN CHI NỬA MẢNH DUNG TƯ
( Họa Bài ĐỪNG ANH Của Phan thị Bảo)
Thâu đêm ngồi đếm cô đơn
Vẳng nghe gió thổi tiếng đờn lọt qua
Cung tơ lay động hồn hoa
Sầu ai cô quạnh ngân nga đêm trường
Sao không dạo khúc nghê thường
Cậy nhờ mây gió lên đường tìm nhau
Mộng trầu đi kiếm tình cau
Cho đầy môi thắm cho sầu nhẹ vơi
Lẽ đâu cùng một vòm trời
Mà làm ngăn cách suốt đời thế ư ?
Còn chi nửa mảnh dung tư
Hoa tàn một kiếp tạ từ tuyết anh
Gió sương vùi dập tanh bành
Sắc phai hương nhạt mong manh ánh ngời
Chưa đi sao biết đường dài
Chưa lần tâm sự biết ai khôn khờ
Ái tình chớ sánh bạc cờ
Khi yêu mới thấu tâm tư đêm ngày
Chân tình chớ phó rủi may
Thật lòng chớ để lung lay bóng đời
Nỗi niềm mặc khách tình ơi !
Tương tư muốn nói với người nơi xa
Dầu cho bạc bẽo gió mưa
Chờ nhau chung lối đón đưa dông – hè
ĐỪNG ANH
(Của Phan thị Bảo)
Cuốn tròn trong mảnh chăn đơn
Để cho bao cái giận hờn qua đi
Em cười miệng tươi như hoa
Nhưng tin rằng nặng sương sa dặm đường
Ngẫm trong muôn sự đời thường
Ai mang thương nhớ mà nhường cho nhau
Tình anh thắm đượm trầu cau
Còn em lỗi cả nhịp cầu chơi vơi
Mỗi người riêng một khoảng trời
Anh trải một chiếu anh mời cả ư ?
Lòng em nặng gánh tương tư
Lòng ai cũng đã say nhừ tình anh
Sợ khi gió nổi tam bành
Để oan uổng khoảng trời xanh ngời ngời
Chẳng đo cũng biết đêm dài
Chẳng đong cũng rõ rằng ai dại khờ
Chậm nhanh chỉ một nước cờ
Kẻ thua ngơ ngẩn tháng ngày
Tháng ngày xa xót heo may
Ở đời ai dễ trả vay tình đời
Đừng tìm em nữa mình ơi
Nên về nhà sống với người năm xưa
Còn em,em gội nắng mưa
Nhớ nhau nặng cả nắng trưa ngày hè
PHAN THỊ BẢO
Thôn Mông phụ-Xã Đường lâm
Thị xã Sơn Tây - Hà Nội