Sóng đẩy thuyền trôi lạc giữa vời
Dập dềnh chìm nổi cố nhân ơi
Khi trời mưa gió bao trùm lại
Muốn xé tan ra nửa mảnh đời
Cứ tưởng vượt ngàn sóng lặng yên
Ai ngờ mưa gió phủ con thuyền
Một mình chới với sa tay lái
Con nước bồng bềnh vỗ đảo điên
Lạc mất đường về tìm lánh mưa
Biết ai ban bố chút lòng thừa
Giúp mình vượt khó cơn nguy biến
Tránh khỏi thương hồ sóng đẩy đưa
Ngán ngẩm thói đời đầy bất công
Thấy người hoạn nạn chẳng mềm lòng
Thương tình đồng loại dang tay kéo
Đưa chiếc thuyền mành về bến sông
Dõi mắt ngoài xa đứng ngóng chờ
Bao la non nước gió mây mưa
Nổi chìm hy vọng dần tan biến
Chỉ thấy mênh mông khói mịt mờ
Tiếp nối gió mưa vẫn bão bùng
Tiếng vang lạc lõng giữa không trung
Tình như bãi biển mùa đông giá
Sóng bủa xôn xao tới tận cùng
Dáo dát nhìn về nẻo nhớ thương
Đất trời dàn dụa nhỏ tình trường
Lạnh lùng ôm trọn sầu chan chứa
Sầu đến dâng tràn cả đại dương
Thuyền cố về đây vượt sóng dồi
Qua cơn bão tố hỡi than ôi !
Còn đâu bến đậu mong vào cập
Kìa bãi sông xưa đất cát bồi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn các bạn đã bình luận cho bài viết này... sau khi đã ghi bình luận bằng văn bản nếu muốn gửi cho mình hình ảnh - thì bấm enter ( Xuống dòng) rồi :
.
Copy và dán link hình ảnh vào khung bình luận .. Rồi bấm " Xuất bản " như thường lệ là xong .. Xin cám ơn (copy linh hình bằng cách phải chuột vào hình và bấm vào " sao chép địa chỉ hình ảnh" là đã copy xong linh của hình ảnh )