DUYÊN ĐỜI
Ai đem buộc cái duyên đời
Vào lòng tôi, để lòng tôi cất lời
Ai đem chùm sợi nắng trời
Sưởi tim tôi, để tim tôi dệt tình
Ai cho tôi mảnh trăng xinh
Để tôi xa nhớ biến mình thành mây
Ai cho vườn cấm trái cây
Để tôi thơm thoảng ngất ngây với tình
Ai cho tôi ánh bình minh
Để tôi ngỡ tưởng là mình ban mai
Ai cho tôi, tôi cho ai
Để lòng vương vấn, miệt mài vẩn vơ
Ai cho tôi một giấc mơ
Để tôi tìm mãi bến bờ xa xôi
Tôi cho người, người cho tôi
Để thành tri kỷ ở đời với duyên
Ai đem buộc cái duyên đời
Vào lòng tôi, để lòng tôi cất lời
Ai đem chùm sợi nắng trời
Sưởi tim tôi, để tim tôi dệt tình
Ai cho tôi mảnh trăng xinh
Để tôi xa nhớ biến mình thành mây
Ai cho vườn cấm trái cây
Để tôi thơm thoảng ngất ngây với tình
Ai cho tôi ánh bình minh
Để tôi ngỡ tưởng là mình ban mai
Ai cho tôi, tôi cho ai
Để lòng vương vấn, miệt mài vẩn vơ
Ai cho tôi một giấc mơ
Để tôi tìm mãi bến bờ xa xôi
Tôi cho người, người cho tôi
Để thành tri kỷ ở đời với duyên
Ai cho tôi lý tưởng suông
Trả lờiXóaĐể tôi phấn đấu con đường mù xa
Cả đời và đến lúc già
Đi hoài không đến…thật là buồn tênh
Ôi !......
Xóa[img]https://i1303.photobucket.com/albums/ag154/Holananh78/1000080592270371784_zps5b2014d3.jpg [/img]
Trả lờiXóa[img]http://img1.imagehousing.com/1/1d2b2d11048038a5ae439860399b73f8.gif[/img]
XóaAi cho tôi cái niềm tin
Trả lờiXóaĐể tôi huyền hão đi tìm mù khơi
Phấn đấu đến tận cuối đời
Thôi rồi theo nó đẻ rổi viển vông