Chào mừng các bạn đến vời blog Quang Thái
http://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gifhttp://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gifhttp://d4.violet.vn/uploads/blogs/730254/f9977_1.gif

LỜI MUỐN NÓI

Trang blog này mình lập cuối năm 2009 để chuyển các bài viết bên blog yahoo do bị đóng cửa vào 2010 ….............. Do Mình chuyển thủ công Copy và dán kể cả hình ảnh ..có ngày chuyển hàng chục bài ..và cũng copy một số bình luận ............... Nhưng sau này thì hình ảnh không giữ được thật buồn .. rồi sau đó tôi Chỉnh sửa lại tất cả các bài xoá hình ảnh không hiện và lấy lại ngày tháng ........ Mãi đến năm 2018 bắt đầu mới đăng bài và giao lưu bè bạn gần xa Xin Cáo Lõi ......./// ..Hà Nội ngày 15 tháng 7 năm 2022 QUANG THÁI

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

THƠ CỦA NHÀ GIÁO PHÙNG NGỌC BÍCH




Lời muốn nói : CLB- VHNT Hoa Đại thụ thuộc phường Ô chợ dừa nơi tôi sinh hoạt là nơi Sinh hoạt Thơ ca, Nhạc họa, Dưỡng sinh, Khiêu vũ hội tụ đa phần CB-CNVC nghỉ hưu và cũng rất nhiều Hội viên là người Còn đang tại chức ....Trong số đó có nhiều là nhà giáo...nhân ngày nhà giáo VN tôi xin giới thiệu Thơ của : Chị Phùng Ngọc Bích
                   Tên thật của chị :     Phùng Ngọc Bích
                    Sinh năm          :     1924
                    Nghỉ hưu hiện ở : Vương Thừa Vũ - Thanh Xuân - Hà Nôi
                    Cả đời chị phụng sự cho sự nghiệp trăm năm trồng người ...Nghỉ hưu chị vẫn tham  gia nhiều phong trào Như từ thiện ...Cấc CLB Thơ ca như :
       - Phó chủ nhiêm CLB nhà giáo nghỉ hưu Hà Nội
       - Phó chủ nhiệm thơ Cổ truyền Hà Nội
và là hội viên của nhiều CLB thơ cà thuộc Hà Nôi
         Tác phẩm đã in của chị gồm 4 tập thơ ..và đây là tập thứ tư của chị tặng Tôi ...qua sinh hoạt chi luôn coi tôi như một người em ... tôi rất tự hào có người chị ...như chị ... Học tập được ở chị rất nhiều ...xin cám ơn chị ...Và tôi trích đăng 6 bài thơ của chị để làm kỷ niệm và chia sẻ với bạn bè ...Sau đây là 6 bài thơ đó :



THƠ CỦA NHÀ GIÁO PHÙNG-NGỌC-BÍCH
(Nhân ngày Nhà Giáo Việt nam)

THĂM CHÙA YÊN TỬ

Hành hương Yên tử tiết thu sơ
Tiên cảnh bồng lai, khách sững sờ
Đỉnh núi quanh năm mây trắng phủ
Hoa rừng ngày tháng gió hương đưa
Ngai vàng chẳng thiết, trao nhân thế
Kinh mõ âm thầm cảnh Phật mơ
Chừng biết thế gian đầy tục lụy
Xa rời biển khổ nhập hư vô

              Phùng Ngọc Bích


CHÍ KHÍ CHU VĂN AN

Tấm lòng nhà giáo Chu văn An
Thẳng thắn, nhân từ ghét ác quan :
Áp bức dân lành, vơ vét của
Cúi luồn thượng cấp thỏa giàu sang
Sớ dâng vua xét trò tiêu cực
Trị kẻ gian thần làm trái ngang
Không được toại lòng, treo mũ áo
Quan trường từ giã, giúp dân làng

                Phùng Ngọc Bích

 




TÂM TƯ NGƯỜI CAO TUỔI

Tuổi già thanh thản tạo niềm vui
Tâm tịnh lắng trong mọi chuyện đời
Danh lợi chẳng màng chen thế tục
Đói no cốt sạch mặc trần ai
Lòng thiền thường định xa mầm độc
Cây đức vun bồi kết trái tươi
Thơ phú cỏ hoa vui tuế nguyệt
Ung dung dạo bước ngắm mây trời

             Phùng Ngọc Bích


VỢI NỖI SUY TƯ

Đường đời ngả tím hoàng hôn
Bước chân gấp gấp, mảnh hồn chơi vơi
Nhìn tờ lịch cuối cùng rơi
Thế là thêm một tuổi đời trong ta
Lặng buồn ngắm gốc Mai già
Thân cành gầy guộc mà hoa nở đều
Sắc, hương tỏa ngát thêm yêu
Giọt sương lóng lánh gợi nhiều mộng mơ
Nắng xuân lay thức hồn thơ
Bạn ơi ! đừng có suy tư thêm buồn
Dẫu chiều thu, dẫu hoàng hôn
Vẫn say chén cúc, vẫn còn dạo chơi
Ngày còn lại, cứ yêu đời
Tấm lòng trong sáng về trời nhẹ tênh

                    Phùng Ngọc Bích



CẢNH SẮC HOÀNG HÔN

Mặt trời đỏ rực chói chang
Từ từ xuống núi ánh vàng hắt lên
Ngẩn ngơ mây biếc đi tìm
Tầng không tím ngắt, giục chim về ngàn
Chân trời mờ dãy non lam
Vài đôi Hạc trắng giăng hàng bay qua
Chiều vàng nhuộm úa hồn ta
Dòng thời gian đã xóa nhòa tuổi xanh
Mái đầu bạc nặng ân tình
Tim hồng vẫn thắm bóng hình người xưa

                       Phùng Ngọc Bích



 
PHONG CÁCH NGƯỜI HÀ NỘI
(Thơ trào phúng)

Ngàn năm thanh lịch đất Tràng An
Nam nữ nói năng rất nhẹ nhàng
Giao tiếp chuyện trò luôn lễ độ
Ra đường tề chỉnh lọ cầu sang
       Hà Nội tạp pha khác trước xưa
       Trên đường cười nói, chửi văng bừa
        Áo quần, ăn mặc khoe đùi, rốn
       Thay đổi nhân tình tựa nắng mưa
Văn minh Hà Nội lạ kỳ thay
Trái ý phanh trần đấm, đá ngay
Xe cộ phóng bừa, luồn với lách
Giầu có huênh hoang tớ phản thầy
       Giữ gìn phong cách đất văn chương
       Cái hay nên học lẽ đời thường
       Cái dở lố lăng thì vứt bỏ
       Văn mịnh, lịch sự học noi gương

                         Phùng Ngọc Bích
      

KHĂN GÓI RA ĐI
(Thơ trào phúng)

Sếp tôi đã quá lục tuần
No cơm, rửng mỡ, tình xuân lại hồi
Sếp đà ba vợ ba nơi
Chừng ngán đồ cổ, sếp chòi đồ tân
Cô Cần vụ đẹp, trắng ngần
Ỡm ờ, âu yếm, ái ân, ứ ừ…!
Trò đời ăn vụng chóng no
Em bị bệnh báng, bụng to, to hoài
“Lộ bem”, sếp sợ tiếng tai
Đeo mo mặt sếp, trong ngoài nhìn vô
Nhờ anh gác cổng nhận cho
Đổi trao ngã giá, màn trò khép phông
Nào ngờ quạ đẻ ra công
Cu con nó giống hệt ông mới kì
Ông đành khăn gói ra đi

                  Phùng Ngọc Bích            



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn các bạn đã bình luận cho bài viết này... sau khi đã ghi bình luận bằng văn bản nếu muốn gửi cho mình hình ảnh - thì bấm enter ( Xuống dòng) rồi :
.
Copy và dán link hình ảnh vào khung bình luận .. Rồi bấm " Xuất bản " như thường lệ là xong .. Xin cám ơn (copy linh hình bằng cách phải chuột vào hình và bấm vào " sao chép địa chỉ hình ảnh" là đã copy xong linh của hình ảnh )